Thư Ṭa Soạn - 151
Chuyện phải đến đă đến. Trung Quốc chiếm xong Hoàng Sa của Việt Nam, sau đó họ đ̣i chủ quyền trên vùng biển bao la h́nh lưỡi ḅ ở Biển Đông Họ kiên nhẫn đợi lúc thuận lợi, lúc mọi người không ngờ nhất để tung ra hành động xác nhận chủ quyền, hay nói trắng ra là cướp một vùng biển c̣n đang trong ṿng tranh chấp. Theo sự thuận lư của họ, một khi Hoàng Sa đă là của Trung Quốc th́ việc đặt một dàn khoan dầu chỉ cách Hoàng sa mấy chục cây số là quyền của họ. Một khi hầu hết Biển Đông đă thuộc về họ th́ ai có quyền cấm họ đi lại tự do và khai thác tài nguyên bất cứ chỗ nào họ muốn? Dàn khoan khổng lồ HD-981 được kéo đến vùng biển nằm trong vùng kinh tế đặc quyền của Việt Nam theo Công Ước Biển 1982 chưa chắc sẽ bơm lên được một giọt dầu nào, nhưng sẽ giúp Trung Quốc xác nhận chủ quyền của họ trên vùng biển này và đặt cả thế giới trước một sự đă rồi.
Về phiá nhà cầm quyền Việt Nam, sau bao nhiêu năm nhẫn nhục chịu đựng, khúm núm, bợ đỡ, tránh né việc chỉ trích Trung Quốc, thậm chí c̣n bắt nhốt tù cả những người làm nhạc kêu gọi ḷng yêu nước và biểu t́nh đ̣i Trung Quốc trả lại lănh thổ, lănh hải, nay bỗng chưng hửng và ngỡ ngàng thấy đàn anh và quan thày giáng cho một đ̣n cực độc. Có tử tế, ngoan ngoăn cách mấy cũng chẳng ích ǵ. Dù vậy, trong số tam đầu chế lănh đạo, chỉ thấy Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng dám lên tiếng tại đại hội thường niên của tổ chức ASEAN, họp tại Miến Điện, tố cáo Trung Quốc và kêu gọi tổ chức này ủng hộ Việt Nam. Chủ Tịch nước Trương Tấn Sang chỉ tuyên bố bâng quơ về nguyên tắc hy sinh bảo vệ đất nước, c̣n Tổng Bí Thư Đảng Nguyễn Phú Trọng, là người c̣n có nhiều quyền hơn cả chủ tịch nước, th́ im hơi lặng tiếng, cũng không thấy mặt mũi xuất hiện. Lănh tụ ǵ mà kỳ cục vậy? B́nh thường th́ ra oai, hoạnh họe dân, khi hữu sự th́ lặn mất tăm. T́nh trạng này càng khiến dư luận dị nghị là sự nứt rạn, chống đối nhau ở cấp lănh đạo chóp bu đảng là có thật. Người ta càng nghi ngờ hơn nữa khi thấy có những nhóm người xúi dục và cầm đầu một số cuộc biểu t́nh phá phách, trước sự bất lực hoặc thờ ơ của công an, rất khác với những đàn áp hung bạo trong các cuộc biểu t́nh một tuần lễ sau đó, ngày Chúa nhật 18-5-2014.
Qua những biến cố vừa xảy ra, người ta đă nhận ra một số điểm nổi bật trong t́nh h́nh Việt Nam hiện tại;
- Đảng chia rẽ. không có đường lối nhất quán và không biết cách nào để đối phó hữu hiệu với t́nh h́nh
- Dân càng ngày càng chống đối chính quyền mạnh mẽ. Dân công khai tỏ thái độ coi thường và khinh bỉ những người đang cầm quyền. Họ lại có những sáng kiến độc đáo để bầy tỏ lập trường chính trị của họ. Chẳng hạn trưng biển ngữ có hàng chữ "Đả đảo Cộng Sản", rồi ở hàng dưới mới viết thêm: "Trung Quốc xâm lăng". Hoặc vẽ 3 lá cờ: CSVN + Mỹ + VNCH chống Trung Quốc. Đây là cách trưng cờ vàng ba sọc đỏ một cách công khai ngay giữa Sài G̣n, làm cộng sản tức phát điên, nhưng không thể kết án theo luật pháp…
- Trước hành động vi phạm luât quốc tế cách trắng trợn của Trung Quốc, Hoa Kỳ và các quốc gia khác chỉ phê b́nh và cảnh cáo Trung Quốc bằng miệng, không nước nào đưa một đề nghị giải quyết hay đề nghị chế tài kẻ xâm lăng. Đáng lẽ, Khối ASEAN ít nhất cũng phải ra một thông cáo chung bênh vực một hội viên bị ức hiếp. Thực tế, thông cáo của hội nghị thượng đỉnh ASEAN ngày 11-5-2014 chỉ kêu gọi các nước trong vùng nên ḥa hoăn để tránh làm cho t́nh h́nh xấu thêm, không cả nói tên quốc gia nạn nhân và quốc gia vi phạm. Cộng sản VN cô đơn khi hữu sự v́ không chơi với ai và không ai muốn chơi với, v́ họ cư xử khi lá mặt khi lá trái, không có một lập trường và chỗ đứng rơ rệt. Họ tưởng như thế là khôn. Thực tế, đó là khôn lỏi, là láu cá vặt, thấy cây mà không thấy rừng.
Với quyết tâm xâm lăng của Trung Quốc, với sự thờ ơ của Mỹ và các quốc gia trong vùng, với t́nh trạng phân hóa nội bộ trong đảng, với sự phẫn nộ và khinh bỉ của dân Việt trong và ngoài nước, những người cầm quyền cộng sản VN đang trong cơn bối rối, không t́m được phương hướng giải quyết. V́ vậy, đất nước và nhân dân vẫn khổ và c̣n khổ thêm. Tuy nhiên, đây cũng là cơ hội để thay đổi chế độ. T́nh h́nh quốc tế và quốc nội như một ung nhọt đang mưng mủ. Ung nhọt phải chín và vỡ ra, lúc đó mới có thể tẩy trùng, băng bó vết thương và làm thay da đổi thịt.◙