Tin Mừng Giữa Ḍng Đời

Con Người có quyền tha tội dưới đất  Mc 2: 1-12

Trần Việt Cường

 

Sau ít ngày, Chúa Giêsu lại trở về Capharnaum; nghe tin Người đang ở trong nhà, nhiều người tuôn đến đông đảo, đến nỗi ngoài cửa cũng không c̣n chỗ đứng, và Người giảng dạy họ.

Người ta mang đến cho Người một kẻ bại liệt do bốn người khiêng. V́ dân chúng quá đông, không thể khiêng đến gần Người được, nên họ dỡ mái nhà trên chỗ Người ngồi một lỗ to, rồi tḥng chiếc chơng với người bại liệt xuống.Thấy ḷng tin của họ, Chúa Giêsu nói với người bại liệt rằng: "Hỡi con, tội lỗi con đă được tha".

Lúc ấy, có một ít luật sĩ ngồi đó, họ thầm nghĩ rằng: "Sao ông này lại nói thế? Ông nói phạm thượng. Ai có quyền tha tội, nếu không phải là một ḿnh Thiên Chúa".

Chúa Giêsu biết tâm trí họ nghĩ như vậy, liền nói với họ: "Tại sao các ông nghĩ như thế? Người nói tiếp: Nói với người bại liệt này: ‘Tội lỗi con đă được tha’ hay nói: ‘Hăy chỗi dậy vác chơng mà đi’, đàng nào dễ hơn? Nhưng để các ông biết Con Người có quyền tha tội dưới đất". - Người nói với kẻ bại liệt: "Ta truyền cho con hăy chỗi dậy, vác chơng mà về nhà".

Lập tức người ấy đứng dậy, vác chơng ra đi trước mặt mọi người, khiến ai nấy sửng sốt và ngợi khen Thiên Chúa rằng: "Chúng tôi chưa từng thấy như thế bao giờ".

Hôm nay chúng ta như chứng kiến một hoạt cảnh qua câu chuyện sống động được tường thuật trong Tin Mừng Thánh Mac-cô. Câu chuyện nổi tiếng này được cả ba thánh sử trong Phúc Âm Nhất Lăm ghi lại. Ta hăy cùng suy niệm để t́m ra sứ điệp của t́nh thương yêu mà Chúa Giêsu muốn gửi đến cho mỗi người chúng ta. Sứ điệp có sức mang lại niềm vui và hy vọng dù trong bất cứ cảnh ngộ nào của cuộc đời. Sứ điệp mời gọi ta đứng lên, vượt thoái khỏi sự tê bại của ích kỷ chán chường, để theo Ngài đi vào giữa cuộc đời gieo rắc niềm vui của t́nh thương cứu độ.

Câu chuyện này xảy ra vào thời kỳ đầu cuộc sống công khai của Chúa. Chúa đă nổi tiếng ngay sau khi Ngài vào một hội đường tại Ca-pha-na-um, công bố lời tiên tri I-sai-a và chữa lành một người bị quỉ ám. Sứ vụ của Ngài đă được Isai-a loan báo: Rao giảng tin mừng cho người nghèo, tin vui giải phóng cho kẻ bị giam cầm và công bố năm hồng ân của Thiên Chúa (Luca 4: 18-19). Lời giảng dạy của Chúa Giêsu có một sức mạnh và đầy quyền uy (Luca:32) khiến dân chúng ngỡ ngàng, và đánh động tâm họ một cách sâu xa. Lời giảng dạy và những phép lạ Chúa làm để cứu nhân độ thế cộng thêm quyền năng của Ngài trên ma quỉ đă khiến danh tiếng của Người lan ra khắp mọi nơi, khắp cả vùng lân cận miền Ga-li-lê (Mc 1:28).

Chính v́ vậy mà khi nghe tin Chúa Giêsu trở lại Ca-pha-na-um và đến nhà một người quen, dân chúng đă tụ tập lại đến nỗi theo như lời tường thuật của thánh sử: ngoài cửa cũng không c̣n chỗ đứng. Sự kiện dân chúng lũ lượt t́m đến để nghe lời Chúa được tường thuật ở đây không phải là một sự kiện đơn lẻ mà được kể lại nhiều lần trong Phúc Âm. Có lần họ mê say nghe lời Chúa giảng dạy, đi theo Ngài vào nơi hoang vắng quên cả ăn uống đến nỗi Chúa chạnh ḷng thương và đă làm phép lạ nhân thừa bánh để nuôi dưỡng họ. Số người đi theo để nghe Ngài giảng lúc đó có đến cả chục ngàn người (Thánh sử Mat-thêu 1:21 ghi lại là số người ăn chỉ riêng đàn ông đă lên tới khoảng năm ngàn người). Sự kiện dân chúng say mê t́m đến Chúa để được nghe Ngài giảng dạy là một lời tự vấn lương tâm và đồng thời là một lời mời gọi được gửi đến cho từng người chúng ta hôm nay, nhất là những ai tự xưng ḿnh là môn đệ của Chúa Giêsu: Chúng ta có c̣n say mê t́m đến với Chúa Giêsu không? Chúa Giêsu đang chiếm vị trí nào trong tâm hồn và trong cuộc đ̣i của ta? Lờ i tự vấn này cũng được gửi đến cho cả nhân loại.

T́m đến với Chúa Giêsu và kết thân với Ngài là điều cốt lơi của niềm tin Kitô Giáo. Chính Chúa Giêsu đă minh xác điều này khi Ngài đưa ra h́nh ảnh Ngài là cây nho và các môn đệ là ngành nho. Ngành nho nào kết hợp với cây nho mới có thể có sự sống và trổ sinh hoa trái. Ngành nào tách rời thân cây sẽ không c̣n nhận được sự sống và bị khô héo. Chúa c̣n nói một câu mà không vĩ nhân nào trong nhân loại dám nói: Không có Ta, các con không làm ǵ được. Lời đó Chúa không chỉ nói riêng với các môn đệ mà c̣n được gửi đến cho con người mọi thời và mọi nơi. Lời đó chỉ có thể xuất phát từ thần tính của Chúa Giêsu, Đấng là người thật và là Thiên Chúa thật. Chúng ta phải tha thiết đi t́m Chúa Giêsu như dân chúng thời xưa đă đổ xô đ́ t́m Chúa và đến đông đảo cho đến nỗi cả ngoài cửa cũng không c̣n chỗ đứng. Lời mời gọi đi t́m Thiên Chúa là sứ điệp thật khẩn thiết cho nhân loại hôm nay, khi con người h́nh như không c̣n màng tới Thiên Chúa nữa.

Trước t́nh trạng con người đang rời xa Thiên Chúa hôm nay, lời nói của Chúa Giêsu phải làm cho chúng ta phải giật ḿnh và xúc động: Nhưng khi Con Người đến, liệu Người có t́m được ḷng tin trên mặt đất không?(Lu-ca 18:8) Nhưng dù cho thế giới hôm nay h́nh như không c̣n tha thiết với Thiên Chúa nữa, trong thâm sâu nhất của tâm hồn, mỗi người trong chúng ta vẫn c̣n một nỗi trống rỗng vô biên mà chỉ một ḿnh Thiên chúa mới có thể lấp đầy. Như lời xưng thú của thánh Augustino, một thanh niên trác táng sau bao tháng năm trường theo đuổi nhưng lạc thú của trần gian: Chúa đă dựng nên con cho Chúa và tâm hồn con sẽ luôn thao thức khôn nguôi cho tới khi được nghỉ yên trong Chúa (Confessions).

Chúng ta hăy thử nh́n vào tâm t́nh của những người t́m đến với Chúa Giêsu ngày hôm đó, đă hơn hai ngàn năm trước, để khám phá ra tâm t́nh của mỗi người chúng ta đối với Chúa Giêsu hôm nay. Trong đám đông dân chúng, có những người đến v́ ṭ ṃ. Họ nghe nói về Chúa Giêsu và muốn đến để xem Chúa ra sao và hy vọng nếu may mắn sẽ được coi một vài phép lạ chúa làm. Trong cuộc hành tŕnh đức tin của mỗi người, có lẽ chúng ta cũng có những lúc ít nhiều mang tâm trạng này, theo Chúa nhưng theo một cách xa xa không có ǵ tha thiết lắm.

Trong đám đông hôm đó c̣n có những người đến để ḍ xét và t́m cách bắt lỗi Chúa Giêsu như những luật sĩ và các thủ lănh tôn giáo. Họ là những người hoàn toàn tự măn v́ cho rằng chỉ có họ mới là những người giữ luật Môi-sen một cách hoàn bị nhất. Họ không cần ǵ nơi Chúa Giêsu, mà c̣n thấy Ngài bắt đầu có những triệu chứng nguy hiểm như coi thường ngày Sa-bát, không giữ luật theo truyền thống của họ. Họ đến cùng với đám đông để xem Chúa Giêsu hành xử ra sao. C̣n chúng ta th́ sao, có bao giờ chúng ta nh́n nhận là ḿnh yếu đuối, có thể sai lầm hay lúc nào ta cũng thấy ư kiến của ḿnh là đúng nhất, đường lối của ḿnh là hay nhất.

Nhưng trong đám đông hôm đó cũng có những người đến với Chúa Giêsu v́ họ thật sự cần đến Ngài. Họ đă đến với Chúa như niềm hy vọng cuối cùng của cuộc đời ḿnh. Điển h́nh là người bại liệt đang nằm trên chơng. Ta không biết rơ là anh đă bị chứng bệnh này đă bao lâu và cũng chẳng biết căn bệnh nào đă làm cho anh bại liệt. Chỉ biết là anh hoàn toàn lệ thuộc vào người khác và không thể đi lại được. Chắc là anh cũng đă cố gắng t́m đủ mọi phương cách để chữa trị nhưng tất cả đếu luống công vô ích. Nghe danh Chúa Giêsu, anh đă nhờ những người bạn thân giúp đỡ để đến t́m gặp Chúa Giêsu. Người bại liệt này có thể là h́nh ảnh của mỗi người trong chúng ta, đều một cách nào đó mang chứng bệnh bại liệt, điển h́nh nhất là bại liệt trong t́nh yêu. Ta bại liệt trong t́nh yêu khi không nh́n thấy nỗi thống khổ của tha nhân và nếu có thấy th́ cũng trở thành vô cảm, không có đủ sức mạnh của t́nh yêu để đưa một bàn tay nâng đỡ. Ta bại liệt trong t́nh yêu khi không nh́n thấy nỗi buồn, nỗi cô đơn của những người thân yêu trong gia đ́nh, những người gần gũi ta nhất trong cuộc đời, để vỗ về an ủi. Và nhất là ta bại liệt trong t́nh yêu khi tâm hồn đầy tự ái hay hận thù, không thể nói một lời làm ḥa.Ta hoàn toàn bại liệt không thể nào xây lại nhịp cầu yêu thương, thông cảm. Ta cũng cần phải t́m đến Chúa Giêsu như niềm hy vọng cuối cùng, chỉ một ḿnh Ngài mới có thể đổi mới trái tim ta, và chữa lành ta khỏi căn bệnh bại liệt của tâm hồn.

Trong số những người thành tâm đến với Chúa Giêsu c̣n có bốn người bạn tốt của anh bị bại liệt. Họ phải là gương mẫu cho ta trong sự tận tụy, hết ḷng giúp đỡ những ai cần đến ta trên đường đời. Có thể chính bốn người bạn này đă nghe danh Chúa và nhất định khiêng bạn ḿnh đang bại liệt đến với Chúa. V́ thế họ đă cố gắng vượt qua mọi trở ngại. Khi bốn người khiêng bạn ḿnh bị bại liệt đến nơi Chúa Giêsu th́ cả ngoài cửa cũng không c̣n chỗ đứng. Như thế th́ c̣n hy vọng ǵ khiêng cả giường chơng có người bệnh đang nằm đến gặp được Chúa. Nhưng t́nh thương bạn đang bị bại liệt và ḷng tin tưởng mănh liệt nơi Chúa Giêsu đă giúp họ nảy sinh một sáng kiến không ai nghĩ tới, một sáng kiến táo bạo và c̣n nguy hiểm cho bản thân của họ: Leo tường khiêng bạn lên mái nhà, rỡ mái nhà để dùng giây thả chơng có người bại liệt đang nằm tới trước mặt Chúa Giêsu! Thánh Mac-cô tường thuật lại biến cố này với những h́nh ảnh hết sức sống động.

Khi Chúa Giêsu chứng kiến ḷng tin tưởng của người bại liệt và những người bạn tốt của anh, Ngài nói một câu thật mầu nhiệm: "Hỡi con, tội lỗi con đă đuợc tha". Tại sao Chúa lại nói những lời này? Người bại liệt đâu đă tỏ thái độ ǵ thống hối để đáng được tha tội. Hơn nữa có lẽ anh chỉ muốn đến để xin Chúa anh chữa khỏi chứng bại liêt thôi mà. Ta không hiểu rơ tại sao Chúa nói câu này mà chỉ có thể suy niệm về t́nh thương yêu nhân hậu của Chúa. Chúa đă đi sâu hơn vào mầu nhiệm của khổ đau, của sự ác và của tội lỗi. Người bại liệt và các bạn của anh chỉ mong cho anh được lành bệnh. Nhưng Chúa Giêsu, trước khi chữa cho anh lành mạnh khỏi chứng bại liệt đă ban cho anh một ơn cao trọng hơn nhiều, quá ḷng anh mong ước: Những tội lỗi trong đời của anh cũng được thứ tha. Chữa lành bệnh tật về thân xác th́ có khi các vị lương y của cuộc đời có thể làm được. Nhưng chỉ một ḿnh Thiên Chúa mới có thể tha tội. Một ḿnh Ngài mới có thể trả lại cho tâm hồn ta nỗi an b́nh và niềm hạnh phúc sâu xa đă bị cướp đi do tội lỗi.

Người bại liệt lúc đó chắc là chưa hiểu được hồng ân lớn lao mà anh mới lănh nhận qua lời nói đầy nhân từ của Chúa Giêsu: Hỡi con, tội lỗi con đă được tha. Có lẽ tâm trạng của chúng ta hôm nay cũng vậy, chúng ta vẫn muốn được nh́n thấy một phép lạ nhăn tiền. C̣n bao nhiêu ơn huệ Thiên Chúa ban đă tràn đầy trong cuộc sống th́ ta lại thờ ơ, coi như chuyện đương nhiên. Chỉ khi nào ta có được tâm t́nh biết tri ơn và tạ ơn, nhận ra và hết ḷng cảm tạ Thiên Chúa v́ nhưng hồng ân Ngài ban cho, lúc đó ta mới tật sự được b́nh an và hạnh phúc trong tâm hồn.

Chúa Giêsu đă tha tội cho người bại liệt quá dễ dàng. Mặc dầu thánh Mác-cô không ghi lại là anh ta đă xin tha tội hay tỏ dấu ăn năn, nhưng Thiên Chúa nh́n thấu suốt cơi ḷng. Ta không biết rơ lư do nào khiến anh được Chúa tha thứ tội t́nh. Nhưng ta nhận thấy rơ t́nh thương nhân hậu thứ tha của Ngài qua biến cố này. Và đây chính là niềm hy vọng lớn lao cho mỗi người chúng ta, đang sống trong phận người yếu đuối và luôn vấn vương tội lỗi. Biến cố này cũng là lời mời gọi để ta đến cùng Chúa Giêsu với một tâm hồn đầy tin tưởng phó thác như người bại liệt. Đến với Chúa Giêsu trong từng phút giây của cuộc đời, và nhất là khi yếu liệt trên giường bệnh để được nghe lời êm ái dịu dàng của Ngài: Hỡi con, tội lỗi con đă được tha!

Những luật sĩ không phải không có lư khi thầm nghĩ là Chúa Giêsu đă nói phạm thượng, v́ quả thật chỉ một ḿnh Thiên Chúa mới có quyền tha tội. Cứ sự thường là như vậy. Nhưng Chúa Giêsu có lẽ muốn mời gọi họ vượt qua những ǵ thường t́nh để chuẩn bị tâm hồn đón nhận một mầu nhiêm và một tin mừng lớn lao, vượt muôn ngàn lần trên mọi chuẩn mực b́nh thường: Tin mừng của Đấng Emmanuel -Thiên Chúa ở cùng chúng ta. Chúa mời gọi các ông bằng một câu hỏi không dễ trả lời: Nói với người bại liệt này: ‘Tội lỗi con đă được tha’ hay nói: ‘Hăy chỗi dậy vác chơng mà đi’, đàng nào dễ hơn?

Có lẽ cho tới ngày hôm nay, ta cũng không biết rơ câu trả lời cho vấn nạn này là đàng nào dễ hơn. Xét về phương diện thực tế và thường nghiệm, ta có thể nghĩ là nói với người bại liệt: Tội lỗi con đă được tha dễ hơn v́ không ai kiểm chứng được. C̣n nói với anh ta hăy đứng dậy vác chơng mà về mà anh ta vẫn nằm liệt tại đó th́ ai cũng thấy rơ. Thế nhưng xét về phương diện bản chất và siêu nhiên th́ câu nói: Tội lỗi con đă được tha vừa khó khăn vừa cao cả và lớn lao hơn muôn trùng. V́ chỉ một ḿnh Thiên Chúa có quyền tha tội, và tội lỗi là căn nguyên của sự ác và của mọi nỗi đau khổ và bất hạnh trên đời. Và có lẽ đây cũng là lư do Chúa Giêsu nói với anh lời tha tội trước khi chữa lành cho anh bệnh tật về thân xác.

Đối với con người th́ cả hai điều trong câu hỏi của Chúa Giêsu đều khó khăn và không thể làm được. V́ cho dù con người có thể chữa lành được một số bênh tật, nhưng không ai trong nhân loại có thể chữa lành chỉ bằng lời nói đầy quyền năng của ḿnh như Chúa Giêsu. Và con người hoàn toàn không có thẩm quyền tha tội cho ai. Hai điều khó khăn này chỉ một ḿnh Thiên Chúa mới có thể thực hiện. Chúa Giêsu đă loan báo tin mừng cho dân thành Ca-pha-na-um và cho cả nhân loại hôm nay bằng cách thực hiện cả hai điều khó khăn trên. Việc Chúa chữa lành cho người bại liệt: "Ta truyền cho con hăy chỗi dậy, vác chơng mà về nhà" đă trở thành dấu hiệu hữu h́nh cho sự biến đổi trong tâm hồn anh khi anh được Ngài tha thứ tội lỗi. Sự kiện người bại liệt đứng dậy, vác chơng của anh và đi trước mặt đám đông đang ngỡ ngàng là một chứng từ sống động về quyền năng của Chúa Giêsu và về tin mừng Ngài mang đến: Để các ông biết Con Người có quyền tha tội dưới đất".

Người bệnh nhân bị bại liệt đă gặp được Chúa Giêsu, hết ḷng tín thác nơi Ngài, trong một giây phút đă được biến đổi cuộc đời. Từ t́nh trạng u buồn và tuyệt vọng trong thân phận bại liệt của ḿnh, anh đă t́m lại được sự b́nh an và niềm vui trong tâm hồn khi được ơn tha tội. Anh đă giă từ cuộc đời bại liệt để mạnh mẽ đứng lên trước mặt dân chúng và trở thành chứng nhân của quyền năng và t́nh thương yêu của Thiên Chúa. Đến nỗi mọi người hiện diện sửng sốt và lớn tiếng ngợi khen Ngài.

Lời nói của Chúa Giêsu: Hăy chỗi dậy, vác chơng mà đi cũng là một lời mời gọi được gửi đến cho từng người chúng ta. Lời mời gọi đứng lên khỏi t́nh trạng bại liệt của sự lười biếng tâm linh. Vượt ra khỏi sự trói buộc của ích kỷ, giận hờn , thù hận. Để mọi người phải ngỡ ngàng v́ một con người trước đây ích kỷ bây giờ trờ thành vị tha, trước đây luôn giận hờn mà giờ đây biết yêu thương tha thứ. Mỗi người trong chúng ta được mời gọi như người bại liệt ngày xưa, trở thành chứng nhân cho quyền năng và ḷng nhân từ của Thiên chúa, cho đến nỗi mọi người có thể nh́n những việc lành chúng ta làm mà ngợi khen Cha Cả trên trời. (Mt 5:16)