Nội dung bài phỏng vấn ĐTC

trên chuyến bay từ Assuncion, Paraquay về Roma

Linh Tiến Khải

ĐTC Phanxicô trả lời cuộc phỏng vấn của các nhà báo quốc tế trên chuyến bay từ Assuncion vể

Chiều Chúa Nhật 12-7 vừa qua trên chuyến bay từ Paraquay về Roma ĐTC Phanxicô đă dành cho các nhà báo quốc tế một cuộc phỏng vấn dài. Sau đây chúng tôi xin gửi tới quư vị nội dung một số câu hỏi và trả lời của ĐTC:

Nhà báo Anibal Velazquez của nhật báo ABC Color Paraguay hỏi: thưa ĐTC, dân chúng vui mừng v́ ĐTC đă nâng đền thánh Caacupé lên hàng Vương cung thánh đường, nhưng họ tự hỏi Paraguay có tội ǵ mà chưa có Hồng Y?

Đáp: Không có Hồng Y không phải là một tội. Đa số các nước trên thế giới không có Hồng Y. Quốc tịch của các HY là thiểu số. Đúng thật là cho tới nay Paraguay chưa có HY nào. Tôi không biết lư do. Đôi khi để chọn các HY người ta cân nhắc, đọc và nghiên cứu các hồ sơ của từng vị, xem xét con người, nhất là đặc sủng của HY sẽ được chọn để cố vấn cho ĐGH và trợ giúp Giáo Hoàng trong việc cai quản Giáo Hội hoàn vũ. HY tuy thuộc về một Giáo Hội địa phương nhưng được gia nhập vào Giáo Hội Roma và có một cái nh́n đại đồng. Điều này không có nghĩa là tại Paraguay không có các Giám Mục có quan điểm vũ hoàn. Nhưng lư do v́ không thể chỉ định qúa 120 HY có quyền bầu Giáo Hoàng. Uruguay đă có hai vị. Một vài nước Trung Mỹ cũng đă có HY, nhưng tất cả tuỳ thuộc các hoàn cảnh, con người và đặc sủng. Nhưng sự kiện này không có nghĩa là các Giám Mục Paraguay không có giá trị ǵ. Paraguay có các Giám Mục thiên tài. Tôi nhớ là có hai Giám Mục Bogarin đă làm nên lịch sử Paraguay. Nếu nh́n vào Giáo Hội Paraguay th́ Paraguay đáng có hai HY, nhưng nó không liên quan ǵ tới công nghiệp. Paraguay là một Giáo Hội sống động, tươi vui, một Giáo Hội chiến đấu và có một lịch sử vinh quang.

Chị Anna Matranga, phóng viên của đài trruyền h́nh CBS hỏi: Thưa ĐTC một trong các sứ điệp mạnh mẽ nhất của chuyến công du này đó là hệ thống kinh tế toàn cầu thường áp đặt tâm thức của lợi nhuận bằng mọi giá, gây thiệt hai cho dân nghèo. Điều này bị dân Mỹ coi như là lời chỉ trích trực tiếp hệ thống kinh tế và kiểu sống của họ. ĐTC trả lời thế nào cho nhận thức này? Và đâu là lượng định của ĐTC đối với ảnh hưởng của Hoa Kỳ trên  thế giới?

Đáp: Điều tôi đă nói, câu nói ấy không mới mẻ. Tôi đă nói trong Thông điệp Niềm Vui Phúc Âm: "nền kinh tế này giết chết". Tôi nhớ rơ câu này. Có một bối cảnh. Và tôi cũng nói trong Thông điệp "Laudato si’ ", việc chỉ trích không phải là một điều mới lạ, người ta biết đó. Tôi đă nghe rằng bên Hoa Kỳ đă có vài lời chỉ trích. Tôi đă nghe, nhưng tôi chưa đọc và nghiên cứu để rồi đối thoại. Chị sẽ hỏi  tôi nghĩ ǵ, nhưng nếu tôi chưa đối thoại với những người đă chỉ trích, th́ tôi không có quyền đưa ra một tư tưởng, cô lập khỏi cuộc đối thoại.

Hỏi: Thưa ĐTC giờ đây ĐTC sẽ sang Hoa Kỳ, ĐTC có nghĩ ḿnh sẽ được tiếp đón như thế nào không, ĐTC có ư tưởng nào về quốc gia này không?

Đáp: Không, bây giờ tôi phải bắt đầu nghiên cứu, bởi v́ cho tới nay tôi đă nghiên cứu ba nước rất xinh đẹp mới viếng thăm này, chúng là một sự phong phú và là một vẻ đẹp. Bây giờ tôi phải bắt đầu nghiên cứu nước Cuba, v́ tôi sẽ viếng thăm trong hai ngày rưỡi, rồi Hoa Kỳ, ba thành phố miền Đông - v́ tôi không thể đi đến miền Tây - là Whasington, New York và Philadelphia, tôi phải bắt đầu nghiên cứu các chỉ trích này rồi đối thoại một chút.

Chị Aura Vistas Miguel hỏi: Thưa ĐTC, ĐTC đă cảm thấy ǵ khi trông thấy cây thánh giá h́nh búa liềm và Chúa Kitô trên đó, do tổng thống Morales dâng tặng? Và cây Thánh Giá ấy đâu rồi?

Đáp: Thật là lạ, tôi không biết điều này và tôi cũng không biết là cha Espinal đă là một nhà điêu khắc và cũng là thi sĩ. Tôi mới chỉ biết trong các ngày này thôi. Tôi đă thấy cây thánh giá, và đối với tôi nó đă là một ngạc nhiên. Điều thứ hai, có thể coi nó như loại nghệ thuật phản đối. Chẳng hạn tại Buenos Aires, cách đây vài năm, đă có một cuộc triển lăm của một điêu khắc gia rất giỏi, có óc sáng tạo, người Argentina. Bây giờ ông ta chết rồi. Nó đă là nghệ thuật phản kháng, và tôi nhớ có một tác phẩm là "Chúa Kitô bị đóng đanh trên một máy bay bỏ bom đang lao đầu xuống". Đó đă là một chỉ trích chống lại Kitô giáo liên minh với chế độ tư bản là máy bay bỏ bom. Như thế, điểm thứ nhất tôi đă không biết, điểm thứ hai tôi định tính nó như là nghệ thuật phản kháng, trong một vài trường hợp có thể gây xúc phạm. Thứ ba, trong trường hợp cụ thể ở đây Cha Espinal thuộc loại này. Điều này th́ tôi biết, v́ hồi đó tôi là phân khoa trưởng phân khoa thần học, và người ta đă nói nhiều tới chuyện này, tới các khuynh hướng khác nhau và ai là các người đại diện. Trong cùng năm ấy Cha Bề Trên tổng quyền ḍng Tên Arrupe đă viết một bức thư cho toàn ḍng liên quan tới việc phân tích  thực tại thần học theo khuynh hướng mác xít, và khẳng định rằng làm như thế là không được. Chúng là các điều khác nhau, làm như thế là không được và không đúng đắn. Và bốn năm sau, năm 1984 Bộ Giáo Lư Đức Tin công bố tập sách nhỏ đầu tiên chỉ trích điều này, đó là tuyên bố đầu tiên về nền thần học giải phóng. Rồi đến tập thứ hai mở ra các viễn tượng có tính chất kitô hơn. Tôi đang đơn giản hoá một chút có phải thế không ạ? Chúng ta hăy giải thích thời đó Espinal đă là một người hứng khởi đối với phân tích này của thực tại mác xít, cũng như của thực tại thần học, bằng cách dùng chủ thuyết mác xít. Tác phẩm này phát xuất từ đó. Cả các bài thơ của cha Espinal cũng thuộc loại phản kháng này, nhưng đó đă là cuộc sống, tư tưởng của cha, cha đă là một người đặc biệt, với biết bao nhiêu tài năng thiên phú, và cha tranh đấu trong ư hướng ngay lành. Tôi đă phải giải thích như thế và nói với anh chị em để đừng có các ư kiến sai lầm. Cây thánh giá ấy giờ đây tôi mang theo với tôi, đi với tôi. Có lẽ chị đă nghe biết là tổng thống Morales đă muốn trao tặng tôi hai huân chương, huân chương quan trọng nhất nước Bolivia và huân chương kia thuộc Hội  cha Espinal, một hội mới. Tôi  đă không bao giờ nhận một huân chương, nó không thích hợp với tôi. Nhưng tổng thống đă làm điều này với tất cả thiện chí với ưóc mong khiến cho tôi hài ḷng. Và tôi nghĩ rằng chúng đến từ nhân dân Bolivia. Tôi đă cầu nguyện trên  các huân chương ấy, và tôi đă nghĩ, nếu tôi đem về Vaticăng, th́ chúng sẽ nằm trong một viện bảo tàng, và sẽ không có ai trông thấy. Do đó tôi đă nghĩ để chúng lại cho Đức Bà Copacabana, là Mẹ của dân nước Bolivia. Chúng sẽ được đem đến đền thánh Đức Mẹ Copacabana, tôi đă giao hai huân chương ấy rồi. Trái lại Chúa Kitô th́ tôi đem theo với tôi.

Chị Anaiis Feuga hỏi: Thưa ĐTC, trong thánh lễ tại Guayaquil ĐTC đă nói rằng Thượng Hội Đồng Giám Mục phải làm chín mùi một sự phân định để t́m ra các giải pháp cụ thể cho các khó khăn của gia đ́nh. Rồi ĐTC đă xin tín hữu cầu nguyện cho những ǵ đối với chúng ta xem ra là ô uế, gây gương mù gương xấu, hay khiến cho chúng ta sợ hăi, để Thiên Chúa có thể biến đổi thành phép lạ. Xin ĐTC xác định đâu là các t́nh trạng ô uế hay gây hoảng sợ hoăc gây gương mù gưong xấu mà ĐTC muốn ám chỉ.?

Đáp: Ở đây nữa tôi cũng sẽ giải thích bối cảnh văn bản. Tôi đă nói tới phép lạ rượu ngon, và tôi nói rằng các vại nước đầy, nhưng là để cho việc thanh tẩy. Mỗi người vào dự lễ cưới đều thanh tẩy và để các dơ nhớp tinh thần của ḿnh ở ngoài. Đó là lễ nghi thanh tẩy trưóc khi vào một nhà nào hay vào đền thờ. Một lễ nghi mà bây giờ chúng  ta có trong nước thánh: nó là phần c̣n lại của lễ nghi do thái xưa kia. Tôi đă nói rằng chính Chúa Giêsu đă làm ra rượu ngon nhất với nước để rửa các nhơ nhớp, rửa cái tồi tệ nhất. Nói chung chung, tôi đă nghĩ tới việc chú giải này: gia đ́nh bị khủng hoảng - chúng ta tất cả đều biết – chỉ cần đọc tài liệu làm việc của Thượng Hội Đồng Giám Mục về gia đ́nh mà anh chị em biết đó, v́ nó đă được tŕnh bầy trong đó rồi. Chúng tôi đă ám chỉ tất cả những điều ấy: ước chi Chúa thanh tẩy chúng ta khỏi cuộc khủng hoảng này, khỏi biết bao nhiêu điều được miêu tả trong Tài liệu làm việc. Nó là một điều chung chung, chứ tôi đă không nghĩ đến một điểm đặc biệt nào. Xin Chúa khiến cho chúng ta trở nên tốt lành hơn, cho gia đ́nh của chúng ta trưởng thành và tốt lành hơn. Gia đ́nh đang gặp khủng hoảng, xin Chúa thanh tẩy chúng ta và chúng ta tiến tới. Nhưng các điểm đặc biệt của cuộc khủng hoảng này th́ ở trong Tài liệu làm việc của Thượng Hội Đồng Giám Mục, mà anh chị em có.

Anh Javier Martinez Brocal của hăng thông tin  Romereports hỏi: Thưa ĐTC, xin cám ơn ĐTC v́ cuộc đối thoại giúp cá nhân chúng con cũng như công việc của chúng con. Con hỏi thay mặt tất cả các nhà báo nói tiếng Tây Ban Nha. Chúng ta đă thấy việc trung gian giữa Cuba và Hoa Kỳ xuôi chảy. ĐTC có nghĩ là có thể làm điều ǵ đó giống như thế trong các t́nh h́nh tế nhị khác của Châu Mỹ Latinh hay không, con nghĩ tời Venezuela và cả Colombia nữa? Rồi con có một ṭ ṃ: con nghĩ tới cha con ít hơn ĐTC vài tuổi, nhưng chỉ có phân nửa năng lực của ĐTC thôi. Chúng con đă trông thấy năng lực ấy của ĐTC trong chuyến viếng thăm này, và từ hai năm rưỡi nay. ĐTC có bí quyết nào vậy?

Đáp: Đâu là loại "ma tuư" ĐTC dùng, anh ấy muốn hỏi vậy ấy mà.  Đó đă là câu hỏi.

Tiến tŕnh giữa Cuba và Hoa Kỳ đă không có sự trung gian nào. Nó đă không có tính cách trung gian. Đă có ước muốn từ hai phía. Và tôi xin nói thật, điều này đă xảy ra hồi tháng giêng năm ngoái và ba tháng trôi qua trong đó tôi đă chỉ cầu nguyện cho việc này thôi, tôi đă không quyết định ǵ: mà có thể làm ǵ cho hai nước này sau 50 năm họ ở trong t́nh trạng như thế? Nhưng Chúa đă làm cho tôi nghĩ tới một Hồng Y. Ngài đă qua đó, đă nói chuyện, rồi tôi cũng đâu có biết ǵ đâu, rồi một hôm ĐHY Quốc Vụ Khanh Ṭa Thánh, cũng hiện diện ở đây, đến nói vơi tôi: Ngày mai chúng con có cuộc họp với hai phái đoàn… "Mà làm sao?" "Vâng họ nói chuyện với nhau giữa hai nhóm và họ đang làm điều đó". Nó đă chạy một ḿnh, đă không có việc làm trung gian. Đó đă là thiện chí của hai nước: công lao là của họ, chính họ đă làm điều này. Chúng tôi hầu như đă không làm ǵ cả, chỉ làm các điều bé nhỏ thôi, và giữa tháng 12 th́ tin được loan ra. Câu chuyện là như thế, thực sự không có ǵ khác nữa. Điểu tôi lo lắng là trong lúc này đây tiến tŕnh ḥa b́nh đừng ngưng lại, và trong nghĩa này chúng tôi luôn luôn sẵn sàng giúp đỡ, trong biết bao cách thế. Nhưng sẽ là điều xấu, nếu câu chuyện không tiến tới. Bên Venezuela HĐGM làm việc để đem lại một chút ḥa b́nh, nhưng ở đây cũng thế đă không có việc làm trung gian. Trong trường hợp của Hoa Kỳ đó đă là do Chúa và hai việc t́nh cờ, rồi nó tiến tới một ḿnh. Đối với Colombia tôi cầu mong và cầu nguyện,  và chúng ta phải cầu nguyện để tiến tŕnh này đừng dừng lại. Nó là một tiến tŕnh đă kéo dài hơn 50 năm nay rồi, và đă có biết bao nhiêu người chết! Tôi nghe nói là có hàng triệu. Liên quan tới Venzuela tôi không có ǵ để nói.

Ah c̣n chuyện "ma tuư". Nhưng mà chỉ có trà mate giúp tôi thôi, tôi đă không nếm coca. Điều này rơ rồi chứ?

Anh Ludwig Ring-Eifel thuộc hăng thông tấn KNA của Đức hỏi: Thưa ĐTC, trong chuyến công du này chúng con đă nghe biết bao nhiêu sứ điệp mạnh mẽ cho người nghèo, cả các sứ điệp mạnh mẽ và đôi khi nghêm khắc nữa đối với người giầu và kẻ quyền th. Nhưng có một điều mà chúng con đă nghe nói tới rất ít đó là các sứ điệp cho giới trung lưu, nghĩa là những người làm việc, trả thuế, dân thường. Con muốn hỏi tại sao trong huấn quyền của ĐTC lại có ít sứ điệp cho lớp trung lưu như vậy? Và nếu có th́ đó là sứ điệp nào?

Đáp: Xin cám ơn anh rất nhiều, đó là một sửa sai rất đẹp. Xin cám ơn. Anh có lư, đó là một sai lầm từ phía tôi. Tôi phải nghĩ tới điều này. Tôi sẽ đưa ra vài b́nh luận, nhưng không phải để biện minh cho tôi. Anh có lư, tôi phải suy nghĩ một chút. Thế giới này có nhiều cực. Lớp trung lưu trở thành bé nhỏ hơn. Có sự  toàn cầu hóa lớn giữa người giầu và người nghèo. Đây là điều có thật, và có lẽ điều này khiến cho tôi đă không chú ư tới giới trung lưu. Tôi nói về thế giới, vài nước th́ không, chúng  chạy rất tốt, nhưng trên thế giới nói chung người ta trông thấy việc tạo thành hai cực này và con số người nghèo rất lớn. Thế rồi tại sao tôi nói tới người nghèo? Bởi v́ nó là trọng tâm của Tin Mừng, và tôi luôn luôn nói từ Tin Mừng về sự nghèo khó, tự nó có tính cách xă hội học. Tôi cũng có vài lời nói về lớp trung lưu, nhưng chỉ lướt qua. Nhưng người dân đơn sơ, ngựi dân thường, lớp công nhân, giai tầng ấy có giá trị lớn. Nhưng tôi tin rằng anh đă nói tới một điều mà tôi phải làm, tôi phải đào sâu hơn giáo huấn về điểm này, Tôi xin cám ơn anh về sự trợ giúp.

Chị Vania De Luca thuộc chương tŕnh truyền h́nh Rainews 24 giờ hỏi: Thưa ĐTC, trong các ngày này DTC đă nhấn mạnh trên sự cần thiết của các lộ tŕnh hội nhập, bao gồm xă hội, chống lại tâm thức gạt bỏ. ĐTC đă ủng hộ cả các dự án đi theo hướng này của việc sống hạnh phúc. Cả khi ĐTC đă cho biết phải nghĩ tới chuyến viếng thăm Hoa Kỳ, ĐTC có nghĩ tới việc đề cập tới các vấn đề này tại Liên Hiệp Quốc, tại Ṭa Bạch Ốc hay không? ĐTC có nghĩ tới chuyến công du này khi nói  tới các vấn đề này hay không?

Đáp: Không, tôi đă chỉ nghĩ đến chuyến viếng thăm cụ thể này và tới thế giới nói chung. Nhưng nợ nần của các nước trên thế giới trong lúc này thật kinh khủng, Tất cả mọi nước đều nợ, và có một vài nước đă mua nợ của các nước lớn. Đây là một vấn đề quốc tế. Nhưng với điều này tôi đă không đặc biệt nghĩ tới chuyến đi Hoa Kỳ.

Anh Courtney Wals của đài Fox News hỏi: Thưa ĐTC, chúng ta đă nói một chút về Cuba, nơi ĐTC sẽ viếng thăm vào tháng 9 tới đây trước khi đi Hoa Kỳ, cũng như nói tới vai tṛ của Vaticăng trong việc làm cho hai nước xích lại gần nhau. Bây giờ Cuba sẽ có một vai tṛ lớn hơn trong cộng đồng quốc tế, theo ĐTC chính quyền La Habana có phải cải tiến danh tiếng của ḿnh liên quan tới việc tôn trọng các quyền con người kể cả quyền tự do tôn giáo không? Và ĐTC có tin rằng Cuba có nguy  cơ mất đi điều ǵ trong liên hệ mới này với quốc gia mạnh nhất thế giới hay không?

Đáp: Các quyền con người là để cho tất cà mọi người và người ta tôn trọng các quyền con người chỉ trong một hai nước mà thôi. Tôi sẽ nói rằng trong biết bao nhiêu nước, trong biết bao nhiêu miền trên thế giới này người ta không tôn trọng các quyền con người.

Cuba mất cái ǵ và Hoa Kỳ mất cái ǵ? Điều mà cả hai nước đều có được đó là ḥa b́nh. Đây là điều chắc chắn. Sự gặp gỡ, t́nh bạn, sự cộng tác: đó là điều chiếm được. Nhưng hai nước mất cái ǵ th́ tôi chưa nghĩ ra được; sẽ là những điều cụ thể, nhưng luôn luôn trong một cuộc thương thuyết nguời ta  được và mất. Trở lại với các quyền con người và tự do tôn giáo, anh chị em hăy nghĩ trên thế giới có các nưóc, kể cả vài nước âu châu, v́ các lư do khác nhau người ta không để cho bạn làm một dấu chỉ tôn giáo nữa. Và trong các đại lục khác cũng thế, đúng không? Điều này đúng, Tự do tôn giáo không được tôn trọng trên toàn thế giới, trong biết bao nhiêu nước xảy ra như thế.

Anh Benedicte Lutaud hỏi: Thưa ĐTC, ĐTC như là vị lănh đạo quốc tế mới của các chính sách thay thế , con muốn biết tại sao ĐTC lại chú ư tới các Phong trào b́nh dân, và ít chú ư tới thế giới kinh doanh như vậy, và ĐTC có nghĩ rằng Giáo Hội sẽ theo ĐTC trong việc giang tay ra cho các phong trào b́nh dân rất đời hay không?

Đáp: Thế giới của các Phong trào b́nh dân là một thực tại; nó là một thực tại rất to lớn trên toàn thế giới. Vậy tôi đă làm ǵ? Điều tôi đă làm là trao ban giáo lư xă hội của Giáo Hội cho nó, đó cũng là điều tôi làm đối với giới kinh doanh. Có một giáo lư xă hội của Giáo Hội. Nếu anh đọc điều tôi đă nói với các Phong trào b́nh dân, là một diễn văn khá dài, nó là một tóm lược giáo lư của Giáo Hội. Tất cả những ǵ tôi đă nói là giáo lư xă hội của Giáo Hội, và khi tôi phải nói với thế giới kinh doanh tôi cũng nói cùng điều đó, nghĩa là Giáo lư xă hội của Giáo Hội nói ǵ với thế giới kinh doanh. Thí dụ trong Thông điệp "Laudato si’" có một đoạn về công ích và cả nợ nần xă hội của tư sản đi theo chiều hướng này đó là áp dụng giáo lư xă hội của Giáo Hội.

Hỏi: ĐTC có nghĩ rằng Giáo Hội sẽ theo ĐTC trong việc giang tay này không?

Đáp: Ở đây chính tôi theo Giáo Hội, bởi v́ tôi chỉ đơn sơ rao giảng Giáo Lư xă hội của Giáo Hội cho Phong trào này. Đó không phải là một bàn tay giang ra cho một kẻ thù, nó không phải là một sự kiện chính trị, không. Nó là một sự kiện dậy giáo lư. Tôi muốn rằng điều này rơ ràng.

Chị Cristina Cabrejas hỏi: Thưa ĐTC, ĐTC có sợ hăi rằng các diễn văn của ĐTC bị lèo lái bởi các chính quyền, các nhóm quyền lực, các phong trào không?

Đáp: Tôi lập lại một chút những ǵ đă nói từ đầu. Mỗi một lời nói, mỗi một câu của một diễn văn có thể bị lèo lái. Đó là điều nhà báo Ecuador đă hỏi tôi. Cùng một câu ấy nhưng có vài nguời nói là pḥ chính quyền, và người khác th́ nói là chống chính quyền. Đôi khi có các tin tức chỉ lấy một câu và bên ngoài bối cảnh. Vâng, tôi không sợ, tôi chỉ nói một cách đơn sơ nhưng anh chị em hăy nh́n bối cảnh. Nếu tôi sai, th́ với một chút xấu hổ tôi xin lỗi thôi và tiếp tục.

Anh Andrea Tornielli hỏi: Thưa ĐTC, đúc kết lại, ĐTC đă muốn để lại cho Giáo Hội tại châu Mỹ Latinh sứ điệp nào trong những ngày này? Và Giáo Hội Mỹ Latinh có vai tṛ nào, kể cả như dấu chỉ trong thế giới?

Đáp: Giáo Hội Mỹ Latinh có một sự phong phú lớn: đó là một Giáo Hội trẻ và điều này quan trọng. Một Giáo Hội trẻ với một sự tươi mát, cả với một vài không h́nh thức. Nó cũng có một nền thần học, một nghiên cứu phong phú. Tôi đă muốn trao ban tâm hồn cho Giáo Hội trẻ này và tôi tin rằng Giáo Hội trẻ này có thể cho chúng ta biết bao nhiêu điều hay đẹp. Trong cả ba quốc gia dọc đường có các người cha các bà mẹ với trẻ em; họ cho thấy các em. Chưa bao giờ tôi đă lại trông thấy nhiều trẻ em như vậy, biết bao nhiêu trẻ em. Đó là một dân, và Giáo Hội cũng như vậy, đó là một bài học cho chúng ta, cho Âu châu, nơi số sinh giảm sút gây hoảng sợ một chút, và cả việc cũng ít có các đường lối chính trị trợ giúp các gia đ́nh đông con. Tôi nghĩ tới nước Pháp có một đường lối chính trị đẹp trợ giúp các gia đ́nh đông con nên đă đạt hơn 2% số sinh, trong khi các nước khác th́ có số sinh gần zero, cả khi không phải mọi nước đều như thế. Tôi tin rằng bên Albania có 45%, nhưng bên Paraguay có tói hơn 70% dân số từ 40 tuổi trở xuống. Sự phong phú của dân tộc và Giáo Hội này đó là một Giáo Hội sống động. Đó là một sự phong phú, một Giáo Hội của sự sống. Điều này quan trọng. Tôi tin rằng chúng ta phải học hỏi từ điều này và sửa chữa lại, bởi nếu không, nếu không có con cái… Đó là điều mà tôi đă nói biết bao lần về sự gạt bỏ! Người ta gạt bỏ trẻ em, người ta gạt bỏ người già, và với sự kiện thiếu công ăn việc làm người ta gạt bỏ người trẻ. V́ thế các dân tộc mới, các dân tộc trẻ trao ban cho chúng ta nhiều sức mạnh hơn. Đối với Giáo Hội tôi sẽ nói rằng một Giáo Hội trẻ - với biết bao nhiêu vấn đề, bởi v́ có các vấn đề - tôi tin rằng đó là sứ điệp mà tôi t́m thấy: đừng sợ hăi cho tuổi trẻ này và cho sự tươi mát này của Giáo Hội.  Có thể đó là một Giáo Hội hơi vô kỷ luật một chút, nhưng với thời gian sẽ kỹ luật và trao ban cho chúng ta biết bao điều tốt đẹp. ◙

(SD 13-7-2015)