Thư Ṭa Soạn - 161

Bốn mươi năm đă qua kể từ ngày 30 tháng Tư 1975. Chúng ta kỷ niệm ngày này trong đau buồn v́ từ ngày đó dân Việt bị mất quyền làm người tự do, mất vào tay ngoại xâm một phần đất, biển của tổ tiên để lại với sự đồng lơa của những người cầm quyền, sự tồn vong của Tổ Quốc bị đe dọa, chân trời tương lai của dân tộc có qúa nhiều mây đen. Trách nhiệm gây ra t́nh trạng này hoàn toàn nằm trên vai đảng cộng sản Việt Nam. Sự thật đă hiển hiện. Chúng ta không tô đen t́nh h́nh v́ thiên kiến hay thù hận.

Chúng ta, những người phải chạy trốn cộng sản, trong 40 năm qua đă t́m mọi cách để giúp đỡ đồng bào ruột thịt ở quê nhà, từ hiện vật, hiện kim, cho đến những can thiệp với quốc tế về nhân quyền và t́m mọi cách tiếp tay cho đồng bào sớm chấm dứt chế độ cộng sản. Chúng ta lại c̣n phải củng cố hàng ngũ của ḿnh tại hải ngoại để ngăn cản cộng sản xâm nhập, biến những cộng đồng hải ngoại thành những căn cứ tuyên truyền và quyên góp. May mắn thay, chúng ta đă thành công trong việc bảo vệ các cộng đồng của chúng ta, Chưa một cộng đồng nào bị lọt vào tay cộng sản. Dĩ nhiên có những phần tử cộng sản đội lốt quốc gia xâm nhập hang ngũ chúng ta để gây chia rẽ, xuyên tạc, phỉ báng, làm mất uy tín những người dám đương đầu với những mưu toan phá hoại, làm mất sự hăng hái tham gia vào công việc chung, nhất là làm giới trẻ chán nản, thờ ơ, dùng năng lực và tài năng vào việc khác, chỗ khác.

Những điều tệ hại này không phải chỉ do những phần tử cộng sản nằm vùng gây ra. Chính một số người trong chúng ta cũng hành động như vậy. Họ đánh phá anh em chỉ v́ ganh ghét, nghi ngờ, v́ thói ham chức vị, v́ cái "ego" qúa lớn, tự cho ḿnh lúc nào cũng đúng, không thèm đếm xỉa tới ư kiến và thiện chí của người khác. Nhiều cộng đồng bị suy yếu v́ vậy. Lực lượng và sức mạnh của người Việt hải ngoại chưa được kết hợp để hành động hiệu qủa hơn cũng v́ nguyên nhân đó.

Trong khi ấy, đồng bào trong nước càng ngày càng phản ứng quyết liệt trước những đàn áp và bất công. Những cuộc biểu t́nh phản đối, đ̣i hỏi, tưởng niệm xảy ra như cơm bữa. Những cuộc căi lư gay gắt giữa người dân với nhân viên công quyền được thâu h́nh và phát tán khắp thế giới cho thấy người dân không c̣n sợ hăi, lại c̣n biết dùng luật để bẻ găy những luận điệu của kẻ thi hành pháp luật. Thậm chí c̣n có những công dân chửi thẳng mặt cán bộ và viên chức nhà nước bằng những lời lẽ khinh thị, thô tục. Cả một xă hội đang chuyển ḿnh. Từ người có học cho đến người nông dân, lao động, từ người già đến người trẻ đều thấy xă hội này ung thối rồi, không thể sửa chữa được nữa. Chỉ c̣n cách duy nhất là thay đổi toàn bộ. Vấn đề c̣n lại là lúc nào và cách nào

Một số không nhỏ đảng viên cộng sản đă nh́n thấy điều này. Nhiều thành phần cao cấp tuy miệng vẫn nói cứng nhưng đă âm thầm gửi con cái đi ngoại quốc, chuyển tiền tham nhũng mua nhà cửa, cơ sở thương mại và gửi tiền ở nước ngoài. Khi có biến là chạy liền, chạy lẹ, chạy gọn. Chính những người đứng đầu chế độ không c̣n tin vào chế độ nữa. Họ ở trong t́nh trạng vừa tranh ăn vừa ḍm chung quanh xem "đồng chí" nào chạy trước và chạy ngả nào. Kẻ khôn ngoan hơn th́ đang t́m cách giảm nhiệt t́nh h́nh để có thể hạ cánh an toàn. Vừa giữ được ghế, vừa giữ được túi tiền. Việc rút lui hoàn toàn với những bảo đảm sẽ tính sau. Cuộc tranh chấp trong nội bộ đảng ở cấp thượng tầng đang diễn ra theo chiều hướng này. Chúng ta chờ đợi những màn ngoạn mục trong những tháng sắp tới mà cao điểm sẽ là đại hội đảng lần thứ 12 vào năm 2016.

Trong mọi trường hợp, người dân vẫn là thành phần bị thiệt tḥi nhất, trừ khị chính người dân chủ động tiến hành tiến tŕnh thay đổi. Đất nước không phải của riêng ai, của riêng phe phái nào. Dân tộc Việt oai hùng không thể cúi đầu làm nô lệ măi cho ḷng tham và sự độc ác của một số người.

Nhân kỷ niệm ngày đau buồn 30-4, chúng ta tưởng nhớ và cầu nguyện cho những anh hùng liệt sĩ, những người chết tức tưởi trong các trại tù, trên đường t́m tự do. Chúng ta cầu xin Thiên Chúa sớm giải thoát dân tộc Việt Nam khỏi ách cai trị của những kẻ không có t́nh người, không có t́nh yêu Tổ Quốc và Dân Tộc. Dĩ nhiên không phải chỉ cầu rồi ngồi đó đợi. Phải làm trước rồi Trời mới giúp sau.